Hai lần dè dặt bước vào tình yêu, tôi đều gặp phải những gã trai đểu

Ngày tôi và Bình yêu nhau, ai ai cũng tấm tắc khen hai đứa là một cặp trời sinh. Bình chính là người đã không quản vất vả giúp đỡ tôi ngay từ những ngày đầu chân ướt chân ráo bước vào công ty. 

Gần ba năm bên nhau, chúng tôi đã có những khoảnh khắc hạnh phúc quá đỗi ngọt ngào. Cả hai còn lên kế hoạch cho một đám cưới hoàn hảo.

Thế nhưng đúng một tháng trước khi tiến hành hôn lễ, tôi đau đớn khi phát hiện ra Bình có quan hệ lăng nhăng với nhiều phụ nữ lớn tuổi nhằm chuộc lợi. Lúc bắt quả tang tại trận anh cùng với một người đàn bà vào khách sạn, Bình chỉ biết ú ớ và nhận lỗi. Sau hôm ấy, tôi quyết định hủy hôn, chấp nhận sự dè bỉu và mỉa mai của thiên hạ.

Sau đó, tôi chuyển vào Nam sinh sống nhằm để vết thương lòng dần nguôi ngoai. Hai năm trôi qua, ký ức đau buồn về quá khứ với những tổn thương mà Bình gây ra đã phần nào lắng xuống. Tôi đã tự tin hơn, không còn chìm đắm trong cơn mộng mị đau khổ như ngày nào. 

Có lẽ nỗi đau mà Bình gây ra quá lớn khiến bản thân tôi bắt đầu đề phòng và dè chừng tất cả sự chú ý của đàn ông khác.

sở khanh

Càng gần Huy, tôi lại càng thấy trái tim mình xao động. (Ảnh minh họa)

Tôi không muốn mạo hiểm với bất kỳ một mối quan hệ nào. Bản thân cũng đặt ra đủ tiêu chí về người bạn đời để sống trọn với mình. Tôi không muốn mình một lần nữa bị phản bội trong chuyện tình cảm, càng sợ gặp phải sở khanh.

Thế rồi, một ngày nọ tôi gặp Huy. Anh là đối tác của công ty tôi. Huy đẹp trai, ăn nói nhẹ nhàng và biết cách quan tâm. Tuy nhiên thời gian quen Huy, tôi cũng nghe không ít điều tiếng về anh. Nhiều người bảo anh là gã sở khanh, yêu hàng tá cô gái và chỉ chia tay sau khi đã lên giường thỏa mãn.

Vì thế tôi càng đề phòng và chỉ nghĩ bản thân sẽ không bao giờ cho phép đi quá giới hạn trong mối quan hệ này. Tuy nhiên càng gần Huy, tôi lại càng thấy trái tim mình xao động. Thời gian bên cạnh anh khiến tôi thực sự an  tâm. Anh chăm sóc và quan tâm đến suy nghĩ của tôi rất nhiều. 

Thậm chí lúc tôi đau ốm, bất kể trời mưa gió thì Huy vẫn lặn lội đến phòng trọ để nấu cháo cho tôi tẩm bổ. Những cử chỉ và hành động của Huy khiến tôi thấy nghi ngờ miệng lưỡi của thiên hạ chỉ là sự đồn đoán nhằm vu oan cho anh. Tôi đã mơ mộng khi nghĩ đến một cái kết viên mãn với Huy.

Cho đến một buổi chiều, tôi hẹn gặp tụi bạn tại quán cà phê để giới thiệu Huy. Khi Huy vừa đỗ xe trước quán thì một số đứa bạn tôi đã ồ lên vì Huy nhìn từ xa trong rất bảnh bao và tuấn tú. 

Thế nhưng vừa ngồi vào bàn, sắc mặt Huy thay đổi hoàn toàn. Anh cúi gầm mặt xuống và bắt đầu tỏ thái độ lo lắng. Lúc ấy, tôi không để ý lắm nét mặt của bạn trai mà tiếp tục tươi cười để đứng lên giới thiệu Huy với mọi người.

sở khanh

Hai lần yêu là hai lần khốn khổ vì gặp toàn trai đểu và sở khanh. (Ảnh minh họa)

Tuy nhiên vừa cất giọng, thì Lan cô bạn thân của tôi kịp ngắt lời và hướng về tôi nói bằng giọng mỉa mai: “Tao tưởng người yêu mày thế nào chứ cái gã sở khanh này mà cũng bày đặt giới thiệu ư?”

Đang lúc bối rối chưa hiểu chuyện gì thì Lan lại tiếp tục quay sang phía của Huy và lên giọng: “Anh đúng là tráo trở. Cách đây không lâu, anh còn tìm cách tháo chạy khỏi cô bạn của tôi và ép nó phải vác cái bụng bầu gần ba tháng đến gặp bác sỹ để phá bỏ. Giờ nó đang đau khổ vì mãi mãi không thể sinh con được nữa kia kìa”.

Những lời Lan nói khiến tôi vô cùng bàng hoàng và đau đớn! Còn Huy thì im lặng và nhanh chóng rời khỏi bàn như một kẻ chạy trốn. Tôi không ngờ Huy lại là kẻ sở khanh và đốn mạt đến thế. 

Đã một tuần trôi qua, tôi không nhắn tin và bắt máy mỗi khi Huy gọi đến. Con người của anh thế nào thì bây giờ đã quá rõ rồi. Tôi lại trở về với cảm giác sợ hãi và khinh bỉ đàn ông như ngày xưa. Hai lần yêu là hai lần khốn khổ vì gặp toàn trai đểu và sở khanh. Tôi cảm thấy mình mất hoàn toàn niềm tin vào tin yêu, không còn can đảm để đón nhận bất cứ tình cảm của ai nữa. Biết bao giờ, tôi mới tìm một nửa đích thực cho cuộc đời mình đây?

Chồng tôi đáp lời: “Trong lúc vội vã, cô ấy không kịp mặc lại quần lót nên anh mang về”

Tôi và anh yêu nhau từ những ngày đầu tiên bước vào cổng trường đại học, ra trường chúng tôi sớm có công việc ổn định rồi một đám cưới linh đình được diễn ra.

Tình yêu của chúng tôi trải qua bao sóng gió như áp lực việc học, bố mẹ anh ngăn cản vì cho tôi là dân tỉnh lẻ không xứng. Nhưng với tình yêu trong sáng chân thành của hai đứa đã vượt qua những khó khăn. Chúng tôi tự hứa với nhau phải biết quý trọng vun đắp tình yêu đến đầu bạc răng long.

Những ngày tôi có bầu, anh chăm sóc rất chu đáo tận tình. Cả hai cùng đi làm, vậy mà về đến nhà anh bảo tôi nghỉ ngơi còn anh sẽ làm hết mọi việc miễn sao tôi phải luôn tươi cười để con được sinh ra xinh xắn như mẹ nó.

Rồi ngày tôi sinh con cũng tới, một bé trai khôi ngô chào đời ai cũng mừng rỡ và người hạnh phúc nhất là anh, anh bế ẵm và chăm sóc nó rất cẩn thận dù có chút vụng về. Nhìn anh và con tôi mãn nguyện về hạnh phúc gia đình bé nhỏ của mình.

Trước khi sinh con, việc quan hệ của hai vợ chồng rất đầy đủ dù cho tôi có bầu. Còn sau khi sinh, tôi muốn kiêng cữ theo đúng khoa học để sức khỏe tốt. Vậy mà anh luôn tạo áp lực đòi hỏi chuyện ấy mặc cho tôi đã giải thích với anh. Để tránh quan hệ tôi thường kêu đau chỗ này đau chỗ kia, không thích, mệt mỏi, lâu ngày anh cũng biết ý nên thưa dần. Thế cũng tốt.

quan hệ

Để tránh quan hệ tôi thường kêu đau chỗ này đau chỗ kia, không thích, mệt mỏi, lâu ngày anh cũng biết ý nên thưa dần. (Ảnh minh họa)

Đến 4 tháng sau sinh, cơ thể đã phục hồi nhưng anh lại chẳng động đến tôi, nhiều lúc tôi có ý dụ dỗ anh nhưng anh lại ngoảnh mặt đi, bảo: “Ngủ đi cho khỏe nhiều sữa em ạ, anh làm về mệt lắm rồi”. Lời nói của anh như một gáo nước lạnh dội vào tim tôi khiến tôi như bị xúc phạm, chẳng nhẽ mình ham hố lắm sao? Thế là tôi giận luôn chuyện ấy đợi xem ai sẽ thèm trước.

Nghi ngờ có chuyện chẳng lành, thỉnh thoảng tôi lục điện thoại xem có điều gì mờ ám không, lục ví xem có bao cao su dự trữ như ngày xưa không, cặp xách và tủ quần áo của anh. Chưa yên tâm tôi còn theo dõi thời gian đi làm và trở về của anh, thường xuyên gọi điện thoại kiểm tra anh và hỏi mấy người bạn đồng nghiệp về anh nữa, đều chứng minh anh rất trong sạch, thế là tôi yên tâm rồi.

Một hôm đang dọn rác, tôi chợt phát hiện một chiếc quần lót nữ trong thùng rác của nhà tôi. Đây không phải là quần của tôi. Mặt tôi tự nhiên tái mét tim tôi thấy đau nhói, mắt tôi nhòa đi. Vậy là dự cảm của tôi đã đúng, anh đã phản bội tôi từ khi nào mà không hay.

quan hệ

Anh ấp úng nói: “Trong lúc vội, sợ mọi người biết được nên cô ấy không kịp mặc lại quần, anh đành phải đút túi mang về”. (Ảnh minh họa)

Hôm đó, tôi bế con ngồi chờ anh về giải thích rõ chuyện. Anh thú nhận: “Anh xin lỗi đã phản bội em mấy tháng nay nhưng cũng tại em và tại nhu cầu của anh cao quá không thể chờ đợi nổi 3 tháng”. 

Tôi hét ầm lên: “Vậy chiếc quần này của con nào? Tại sao nó lại ở nhà của mình?”. Anh ấp úng nói: “Trong lúc vội, sợ mọi người biết được nên cô ấy không kịp mặc lại quần, anh đành mang về. Bọn anh quan hệ trong kho làm việc của công ty, cô ấy cũng có gia đình rồi và cả hai tự hứa sẽ không làm vỡ hạnh phúc gia đình nhau”.

Anh xin tôi tha thứ, anh mong gia đình mình trở lại như xưa. Tôi thực sự thất vọng về anh. Vậy mà bao lâu nay tôi luôn tin tưởng bảo vệ anh, vậy mà cuối cùng anh cũng chẳng qua là một thằng đàn ông đặt dục vọng lên trên hạnh phúc gia đình.

Tôi đang rơi vào tình trạng rất đau khổ mà không đủ sáng suốt giải quyết. Các bạn ơi, tôi có nên li dị anh ấy không, cho dù rất yêu anh nhưng tôi không chấp nhận người chồng phản bội được?

Trái đắng của người đàn ông bỏ rơi hai đứa con chạy theo tình mới

“Nhà anh có cái cóc khô gì? Ông bà ấy ở nhà chăn nuôi chứ làm gì mà đòi con trai phải lấy được vợ giàu sang… đừng có mơ đi. Ngưu tầm ngưu, mà tầm mã cả thôi”, anh chết đứng trước câu nói hỗn hào của vợ.

Anh có người yêu 5 năm, họ là mối tình đầu của nhau nên tình yêu thật cháy bỏng. Khi chị bước qua tuổi 28, lúc này, chị bắt đầu nghĩ đến một đám cưới hạnh phúc. Anh là quân nhân công tác tại 1 tỉnh lẻ, còn chị đang làm việc tại Hà Nội. Họ yêu nhau suốt 5 năm nhưng tình yêu của họ chưa hề rạn nứt. Trong suốt thời gian yêu nhau, họ đã bị lỡ và phải bỏ đi 1 đứa con. Sau sự cố này, anh càng yêu và thương chị. Anh tự hứa với bản thân suốt cuộc đời này anh phải yêu thương và đối xử với chị thật tốt.

phản bội

Ảnh minh họa

Dù họ yêu nhau thắm thiết, nhưng giữa họ luôn có một bức tường lớn, đó là rào cản từ bố mẹ anh. Anh là con trai duy nhất trong nhà nên luôn là “thằng cu” trong mắt họ dù anh đã gần 30 tuổi.
Ngay từ ngày đầu đưa người yêu về ra mắt anh đã nhận được sự phản đối kịch liệt từ phía bố mẹ mình. Kể từ ngày đó, đôi trẻ ít khi xuất hiện cùng nhau mỗi lần anh về quê, anh nói với chị, đợi khi nào công việc hai đứa ổn định hơn. Khi ấy dần dần bố mẹ sẽ nguôi mà đồng ý cho hai đứa đám cưới. Họ vẫn yêu nhau thắm thiết và tin tưởng.
Cuối năm chị 28 tuổi, anh cũng háo hức với kế hoạch đám cưới. Nhưng thay vì thuyết phục bố mẹ, anh thuyết phục người yêu mình nên có con trước để được sự đồng ý của bố mẹ. Anh cho rằng: “Nếu có con thì bố mẹ sẽ vì cháu mà cho chúng mình đến với nhau”. Nghe xong câu này chị khóc vì buồn trước cách đối xử tệ của bố mẹ chồng tương lai. Chị luôn nghĩ rằng, tại sao bố mẹ lại nghiệt ngã với chị đến vậy trong khi chị rất thảo hiền, ngoan ngoãn và biết điều. Chị càng thương anh hơn khi một bên hiếu, bên tình, tất cả đều nặng nề. Nghe người yêu nói xong câu này, chị buồn nhưng hạnh phúc nên ủng hộ ý kiến của anh.
Tin vui không mấy chốc đã đến, anh chị hạnh phúc vô cùng. Họ nghĩ bao lâu mới tìm ra một cái tên cho con thật đẹp. Nhưng cho đến khi cái thai được 3 tháng, anh vẫn không có ý định nói với bố mẹ. Chị giục giã anh bao nhiêu thì anh càng trốn tránh lo sợ bố mẹ phát hiện bấy nhiêu.
Cuối cùng ông bà cũng biết, ngày hai anh chị về xin bố mẹ cho cưới. Câu nói của mẹ anh khiến trái tim chị như chết đứng. Bà bảo: “Có con thì bỏ đi, chứ tôi không đồng ý cho anh chị cưới nhau đâu. Anh chị làm thế nào thì làm… thằng Đức nhà này là lá ngọc cành vàng, nó có công ăn việc làm ổn định. Giờ nó phải lấy người xứng đôi vừa lứa với nó chứ?!”.
Còn anh, giữa bố mẹ và người yêu, con anh, anh chỉ biết nói với cô 1 câu vẻn vẹn: “Mình bỏ con đi em, bỏ đi rồi chia tay. Anh không còn yêu em nữa…”.
Giữa trời bão tố quay cuồng, cô lao ra ngoài trời trong tâm hồn tan nát. Cô đã từng tin tưởng anh, từng nghĩ rằng anh là chỗ dựa cho cô duy nhất lúc này. Nhưng anh đã nói gì? Cú ngã giữa trời đêm giông gió khiến cô bất tỉnh và đứa con vĩnh viễn ra đi. Tỉnh dậy trong viện, cô không còn đủ sức để gào khóc cho nỗi cay đắng này. Cô rời khỏi Hà Nội mà không ai biết cô đi đâu nữa.
2 tháng sau anh có người yêu mới, một cô gái như đúng nguyện vọng của bố mẹ anh. Một cô gái trẻ nhà mặt phố, gần cơ quan nơi anh công tác và cô đang làm việc trong một cơ quan nhà nước.
Sau 3 tháng hẹn hò, họ tổ chức đám cưới trước sự vui mừng khôn xiết của bố mẹ anh và anh. Họ nghĩ rằng họ đã kiếm được một miếng mồi béo bở. Vài tháng sau khi cưới, kịch như đã hạ màn nhanh chóng. Người xưa có câu: “Vỏ quýt dày có móng tay nhọn”. Gia đình nhà vợ anh  bắt đầu không dấu được sự thật thêm nữa. Vợ anh, cô con gái của gia đình giàu có không phải làm ở cơ quan nhà nước mà cô bán trà đá ở vỉa hè.
Thời gian quen anh, vì biết anh là một sỹ quan quân đội công ăn việc làm ổn định, nên họ bàn bạc dựng lên vở kịch thú vị mồi gia đình anh. Bố cô là người đàn ông mê rượu hơn vợ con. Ông chỉ ngừng uống và ngừng chửi bới khi ngủ. còn mẹ vợ anh là một người đàn bà suốt ngày ngồi khoanh chân trên bài đỏ đen.
Mảnh đất mặt tiền những tưởng cả tỷ đã được bà cắm từ lâu để lấy tiền đổ vào thú vui ấy. Từ ngày cưới được người con rể vàng, ông bà không ngớt mở miệng ra là than hết tiền, mượn tiền con rể rồi khi quá nhiều lần mượn không trả thì chuyển hẳn sang xin.
 Hàng ngày anh đi làm thì thôi, về đến nhà là thấy người đến đòi nợ. Tình cảm vợ chồng cũng rạn nứt, vợ cũng suốt ngày chăm chăm hỏi lương, hỏi xem anh có bòn rút được chút nào từ cơ quan không khiến anh quay cuồng chán nản.
Có lần cáu bẳn, anh to tiếng với vợ: “Cả nhà cô đã dựng kịch lên lừa tôi, giờ cô còn muốn gì?” Đến lúc không moi được tiền từ chồng, lại nghe câu nói xấc xược, chị cũng lật ván bài ngửa với anh chồng ham tiền: “Nhà anh có cái cóc khô gì mà bảo nhà tôi lừa? Ông bà ấy làm nông dân chứ làm gì mà đòi lấy vợ giàu sang… đừng có mơ đi. Ngưu tầm ngưu, mà tầm mã cả thôi”. Nói rồi chị ta cười sang sảng mỉa mai. Anh chỉ còn biết cứng họng bất lực.
Mỗi ngày đi làm quay cuồng trong công việc, về nhà là giọng nói choe chóe của cô vợ trẻ, giọng ngọt leo lẻo xin tiền của bà mẹ vợ và ông bố thì luôn ở trạng thái say. Sau 3 tháng chán nản, không thể chịu được khi ở gia đình đó, anh dọn vào phòng ở cơ quan ngủ, không mấy khi trở về nhà.
Nghĩ lại những gì mình làm với người yêu cũ, anh cay đắng ngậm ngùi, lúc lại giận bố mẹ anh vì ham tiền ham của mà bất chấp cả luân thường đạo lý, anh thở dài trước khi uống cạn cốc rượu đang trên tay: “Có lẽ nào, nghiệp trướng lại quả báo cho mình sớm đến thế sao?”.